Lorig: Way of Knowing Mind – buổi 6

SESSION 6.

Hiện Tiền và Tỷ Độ, và
Các Phân Loại.

 

MỞ ĐẦU

Hôm nay, về cơ bản chúng ta sẽ đi vào nhiều chi tiết bảy loại nhận thức. Chúng ta đã nói qua bảy loại giác tri [nhận thức] và tâm thức đó là gì, vì vậy chúng ta sẽ nói thêm một chút về những gì khác của hai tâm thức đầu tiên trong bảy loại tâm và giác tri.

Vì vậy, toàn bộ mục đích, như tôi đã đề cập trước đó, những lý do tại sao chúng ta ở đây, học hoặc hiểu hoặc thảo luận về bảy loại tâm và giác tri này là để hiểu tâm của chính chúng ta. Tâm của một số người khác hoạt động như thế nào và ra sao thật sự không quan trọng lắm, nói chung tâm thức như thế nào không quan trọng lắm, điều quan trọng nhất là phải biết tâm của chính chúng ta, bởi vì thường chúng ta gặp rắc rối với chính tâm của chúng ta.

TỔNG QUAN VỀ TÔNG PHÁI DUY TÂM

Mỗi một hạnh phúc hay mỗi một vấn đề hay đau khổ đều là thứ mà chúng ta trải nghiệm bên trong chúng ta, trong tâm của mình. Đó là lý do tại sao điều rất quan trọng là phải biết chính tâm của chúng ta, bởi vì đó mới là điều quan trọng. Vì vậy, từ quan điểm của Đạo Phật, từ một góc độ, tôi thấy giải thích toàn bộ vũ trụ hoặc toàn bộ hiện tượng là rất dễ dàng. Có thể đó là một trong những cách để phân loại hoặc giải thích toàn bộ vũ trụ. Nếu chúng ta giải thích các hiện tượng bên ngoài, nó giống như có vô số loại hiện tượng và chúng ta có thể không đi hết từng hiện tượng. Nhưng nếu bạn giải thích từ quan điểm của tâm thức, thì nó dễ dàng hơn rất nhiều. Nếu bạn hiểu tâm thức này và những gì nó nhận biết và nếu bạn giải thích tâm và cách nó nhận biết thì về cơ bản bạn giải thích toàn bộ vũ trụ, ví dụ, trong Đạo Phật có 4 phân nhánh hoặc có thể là Tông Phái Tư Tưởng khác nhau và Tông Phái đầu tiên là Tông Phái Trung đạo và kế đến Tông Phái thứ hai là Tông Phái Duy Tâm. Về cơ bản, Phật giáo ở Trung Quốc, Phật giáo ở Nhật Bản, cũng như Phật giáo ở Hàn Quốc, những Phật giáo này thuộc về loại Truyền Thống hoặc nhánh Phật giáo thuộc Truyền Thống Duy Tâm của Phật giáo.

Vì vậy, theo họ, mọi thứ mà chúng ta nhìn thấy bên ngoài chỉ là sự phóng chiếu của tâm. Tâm giống như một máy chiếu, và mọi thứ bên ngoài chỉ là hình chiếu. Không có gì khác ngoài đó mà nó chỉ là chất tính của tâm trình hiện bên ngoài, chẳng hạn như ‘tâm mộng’. Khi bạn đang ngủ, trong giấc mơ của bạn, đôi khi bạn có giấc mơ, và trong giấc mơ, bất cứ những gì bạn thấy trong giấc mơ về cơ bản chỉ là chất của chính tâm bạn nơi chúng trình hiện đối với tâm. Bất cứ những gì bạn nhìn thấy trong giấc mơ chỉ là sự trình hiện đang được chính tâm thức phóng chiếu. Không có điều gì trong giấc mơ tồn tại trong thực tế. Ý tôi không phải là bạn có nhìn thấy voi, nhưng voi tồn tại trên thế giới này, đó không phải là ý của tôi. Ý tôi là giống như bất cứ điều gì được tâm nhận biết đều sai loạn, bất kỳ điều gì được ‘tâm mộng’ nhận biết đều sai loạn. Bởi vì ‘tâm mộng’ của chúng ta nhận biết được những gì trình hiện đối với nó là có thật, nhưng tất cả đều là ảo ảnh, không cái nào là thật.

Hoàn toàn giống như vậy, ngay cả trong thực tế, theo Tông Phái Duy Tâm, đó chỉ là chất của tâm chúng ta trình hiện đối với tâm, nhưng khi chúng ta nhìn vào thế giới, mọi thứ trình hiện như thể sự vật tồn tại bên ngoài bởi chính nó, không phụ thuộc vào tâm. Ví dụ, để tôi kể cho bạn một ví dụ, có lẽ nó dễ hiểu hơn theo cách này, khi bạn nhìn ra bên ngoài, mọi thứ trình hiện, mọi thứ trông giống như nó tồn tại bên ngoài mà không phụ thuộc vào tâm của bạn hoặc mọi thứ trình hiện đối với mắt bạn, bạn nghĩ như mọi thứ trình hiện ngay cả không cần tùy thuộc vào nhãn thức của bạn, dù cho bạn nhắm mắt, mọi thứ vẫn tồn tại ở đó. Nhưng trong giấc mơ, bạn nhìn thấy rất nhiều thứ trong giấc mơ, nhưng khi ‘tâm mộng’ dừng lại hoặc khi bạn thức dậy, tất cả những gì bạn thấy trong giấc mơ đều sụp đổ, không còn gì tồn tại. Nhưng trong thực tế, bạn cho rằng dù nhắm mắt lại thì mọi thứ vẫn tồn tại, nhưng trong giấc mơ, nếu bạn tỉnh dậy thì không có gì tồn tại cả. Đối với chúng ta thì nó giống như vậy, nhưng theo Trường phái Duy Tâm thì giống hệt như giấc mơ, nếu bạn nhìn cái gì đó, đó chỉ là một chất của nhãn thức đó, trình hiện đối với nhãn thức, nếu bạn nhắm mắt lại, vật đó kết thúc, sự vật không tồn tại nữa.

Ví dụ có một cái cây, nếu bạn nhắm mắt lại cái cây vẫn ở đó, bạn có thể cảm thấy nó hoặc ai đó có thể nhìn thấy nó, những gì người khác có thể nhìn thấy và những gì bạn có thể thấy không phải là cùng một cái cây. Giả sử, hai người đến cùng một nơi được gọi là Nhật Bản, và tiếp theo bạn thấy thứ gì đó ở Nhật Bản, tôi không biết ở Nhật Bản có gì. OK, Tòa Tháp Đôi ở Malaysia, tôi nghĩ ở đó có một tòa nhà hay tòa tháp gọi là Tháp Đôi. Tôi có một ví dụ tốt hơn, có thể là Tòa Bạch Ốc ở đâu đó tại Hoa Kỳ, có phải ở Washington không? Vậy, giả sử có hai người chỉ đi qua Tòa Bạch Ốc, đây là phần thú vị, giả sử hai người đều nhìn vào Tòa Bạch Ốc, Tòa Bạch Ốc mà người này nhìn thấy, nhưng Tòa Bạch Ốc mà người kia nhìn thấy không giống nhau. Vậy Tòa Bạch Ốc mà người này nhìn thấy khác với Tòa Bạch Ốc mà người kia nhìn thấy. Do đó, nếu không có ai trên thế giới này, nếu không có tâm thức mà chúng ta thấy hoặc chúng ta nhận biết Tòa Bạch Ốc, thì sẽ không có Tòa Bạch Ốc có vẻ như Tòa Bạch Ốc thật sự biến mất.

Tôi đang nói từ góc độ này để bạn hiểu, nếu không ai nhìn mặt trời, thì không có mặt trời, nếu không có tâm nhận biết mặt trời, thì sẽ không có mặt trời. Tất nhiên đây không phải là một điều dễ dàng, một cái gì đó đơn giản để hiểu, nhưng đây là vấn đề, có rất nhiều lý do mà bạn phải xem xét để hiểu nó một cách rõ ràng. Lúc đầu, thậm chí đối với tôi cách đây 15-20 năm, điều này có thể khá kỳ lạ hoặc chỉ là một đối tượng của sự tò mò nhưng khi bạn tìm hiểu thêm một chút nữa, nó khá thú vị. Đó là một trong những giáo pháp, Đức Phật đã giảng dạy giáo pháp này, và dĩ nhiên, nhiều đạo sư Phật giáo xa xưa cũng đã giải thích thêm nữa, nhưng gần đây khoảng vài năm trở lại đây, một số triết gia phương Tây đã viết lại, một số trong số họ phần nào đã được biết, có lẽ tôi nghĩ vậy, nhưng chúng tôi vẫn gọi đó là Tông Phái Duy Tâm.

TỶ ĐỘ VÀ CÁC PHÂN LOẠI

Lý do lại nói đến bởi vì mọi thứ đều là tâm, nếu không có tâm để nhìn thấy một thứ gì, thì thứ đó không tồn tại. Vì vậy, đây là lý do tại sao nếu hai người, giả sử họ cùng nhìn một chiếc xe, có thể đối với một người thì nó đẹp trong khi đối với người kia thì nó không đẹp bởi vì đó là thực tế, cả hai người đang nhìn vào chiếc xe khác nhau, những gì anh ta nhìn thấy là do nghiệp của anh ta, cái gì trình hiện đối với mắt anh ta, những gì người kiac nhìn thấy là do nghiệp của người kia và sau đó những gì anh ta nhận biết là do nghiệp của mình, nên đó là chiếc xe khác, chiếc xe hoàn toàn khác.

Ngay cả thế giới đối với những người khác nhau, nó trình hiện khác nhau và về cơ bản mọi thứ giống như không có xoài nào ngon cho tất cả mọi người. Vì vậy, để hiểu những hiện tượng như vậy, khi rất khó hiểu, đầu tiên bạn có tâm này như là ‘tâm nghi’, có thể đúng, có thể không đúng, sau đó khi bạn phân tích nhiều hơn, kiểm tra càng nhiều hơn nữa, xem xét các lý do rồi từ từ sự nghi ngờ này chuyển thành ‘tứ sát tri’ [tâm thức giả định là đúng] và sau đó khi bạn xem xét càng nhiều lý do hơn nữa thì đến một giai đoạn bạn nhận ra điều đó với một lý do. Khi có nhiều lý do mà bạn nhận ra, và tại thời điểm đó, như tôi đã đề cập, bạn có ‘tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán]này.

Mọi người có thể nhận ra theo một cách khác, ví dụ, mọi thứ như bản chất của tâm hoặc chất của tâm có thể được chứng [nhận ra] bởi nhiều lý do khác. Vì vậy, khi bạn nhận ra nó, tâm mà chúng ta nhận ra nó lần đầu tiên, như tôi đã đề cập trước đây, nó được gọi là ‘tỷ độ’. Cho nên, ‘tỷ độ’, về cơ bản có ba phân loại, ba loại ‘tỷ độ’

Loại đầu tiên là ‘tín hứa tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán dựa vào lực của hiện tượng hoặc lực của bằng chứng (chánh nhân)] Loại thứ hai của ‘tỷ độ’ được gọi là ‘’cực thành tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán qua danh tiếng/tiếng tăm], giống như nếu có thứ đang được biết đến rộng rãi thì bạn sẽ có thể nhận ra vì nó được biết đến một cách rộng rãi, một loại tiếng tăm trên thế giới. Và loại thứ ba là ‘sự thế tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán dựa vào lực của niềm tin, niềm tin chân chính]. Nói chung, tỷ độ là để nhận ra các hiện tượng tiềm ẩn, hoặc các hiện tượng vi tế, bởi vì ‘tỷ độ’ là thứ mà bạn có, bạn phát khởi khi bạn nhận ra đối tượng bằng một lý lẽ hoặc một dấu hiệu. Vì vậy, ‘tỷ độ’ luôn phải được phát khởi bằng cách suy nghĩ qua các lý lẽ, bằng cách suy nghĩ về lý lẽ, và tâm nhận ra nó được gọi là ‘tỷ độ’.

Về cơ bản, bạn không cần đến ‘tỷ độ’ để biết màu sắc của bầu trời, bạn không cần đến ‘tỷ độ’ để biết nước có vị như thế nào, bạn không cần đến ‘tỷ độ’ để biết một số những điều rất đơn giản mà bạn có thể tự biết biết một cách trực tiếp. Về cơ bản, đối với những thứ mà bạn biết ngay lập tức sau đó, bởi vì nếu có khói trên núi thì bạn biết có đám cháy đang xảy ra ở phía bên kia nơi khói bốc ra, bạn không thể lên núi để xem có một đám cháy ở rất xa hoặc cái này và cái kia. Vì vậy, trong trường hợp đó, bạn hiểu rằng có một đám cháy, nhưng việc suy nghĩ một lý lẽ trong loại tình huống này, bạn có ‘tỷ độ’ này để nhận ra rằng các hiện tượng và bất kỳ hiện tượng ẩn nào khác hoặc một hiện tượng vi tế không dễ hiểu ở đó, bạn cần một số lý lẽ để nhận ra nó.

Bây giờ là phần thú vị ở đây – tôi nghĩ tôi đã đề cập đến một trong những lớp, tôi không biết lớp nào – sự tồn tại và không tồn tại. Một số người có thể nói rằng “Ồ, có điều gì đó trong bạn”. Để tôi cho bạn một ví dụ, một điều khá thú vị, ở quê tôi, khi một người bị bệnh, khi một người gặp vấn đề gì đó về sức khỏe, người ta thường đổ lỗi cho nãgas [rồng/rắn thần] hoặc quỉ thần hoặc những thứ họ không thể đổ lỗi rằng “Ồ, đó có thể là vấn đề của nãgas, có thể là vấn đề của quỉ thần, hoặc có thể là một cái gì đó do ma quỷ hoặc điều này và điều kia”. Để biết đó có phải là thật hay không, để biết liệu nó gây ra bởi một con quỷ hay một nãga hay không, làm thế nào bạn có thể biết liệu nó gây ra bởi một con quỷ hay một nãga hay một linh hồn? Bởi vì nó không phải là thứ mà bạn biết được bằng ‘tâm hiện tiền’, năm giác quan của bạn sẽ không thể biết, mắt bạn không thể thấy, tai bạn không thể nghe, bạn không thể ngửi hoặc nếm hoặc bạn có thể chạm vào hoặc cảm nhận nó. Vì vậy, làm thế nào bạn có thể biết rằng thứ đó tồn tại? Nãga tồn tại hay nãga làm hại hay ma quỷ tồn tại và ma quỷ làm hại?

Khi những thứ đó không thể được nhận biết bằng năm giác quan, thì cách thay thế để biết điều đó là thông qua ‘tỷ độ’, qua các lý lẽ bởi vì nó không phải là thứ hiển nhiên, bạn phải dựa vào ‘tỷ độ’. Nếu bạn không nhận ra bằng ‘tỷ độ’, thì bạn có thể nói như thứ này không tồn tại. Nếu thứ đó không phải là đối tượng của ‘tỷ độ’, nếu không có lý lẽ gì để chấp thuận nó, nếu không có ‘tỷ độ’ nhận ra nó, thì bạn có thể nói như là thứ đó không tồn tại.

Tôi đã tham dự một Hội nghị Liên tôn giáo, các nhà tu, chúng tôi đã có một loại Hội nghị Liên tôn giáo từ lâu. Tôi đã ở Bangalore và hội nghị đó dành cho đạo Hồi. Chúng tôi đã có khoảng hai ngày để tìm hiểu về đạo Hồi và cũng có các buổi thảo luận về Hồi giáo, và sau đó chúng tôi đi vào thảo luận sâu hơn một chút. Và rồi tôi có đưa ra một câu hỏi bởi vì họ nói với tôi, ý tôi là, tôi hiểu rằng nếu bạn làm nhiều điều tốt hơn, bạn sẽ lên thiên đường sau khi chết, nếu bạn làm nhiều điều xấu hơn trong kiếp sống này, bạn sẽ xuống địa ngục. Và tôi nói, như là “Còn trường hợp 49-51 thì sao? 51% bạn đã làm những điều tốt, 49% bạn làm những điều xấu trong kiếp sống của mình?”và sau đó họ nói như” Dĩ nhiên bạn sẽ được lên thiên đường vì bạn đã làm 51% những điều tốt “Và sau đó là hai câu hỏi,” Có 49% bạn đã làm những điều xấu, ý tôi là, những điều đó chẳng có hệ quả gì tốt cả? ”. Họ nói “Đúng, nếu bạn đã làm 51% điều xấu, bạn sẽ xuống địa ngục, cho dù ngay cả khi bạn có 49% điều tốt mà bạn đã làm trong đời.”

Với lập luận này, tôi chỉ tò mò, vì một người, ý tôi là, tôi thường nói như nếu một người là bác sĩ, giả sử, nếu một người gặp 99 người, thì về cơ bản anh ta có thể không ngần ngại giết một người. Bởi vì anh ấy chỉ cứu 99 người và nếu anh ta làm hơn 51% những điều tốt, thì anh ta về cơ bản là sẽ đi lên thiên đường. Cho nên ý tôi là anh ta sẽ không cảm thấy tội lỗi khi giết một người, đó chỉ là do sự tò mò của tôi, tôi nghĩ họ biết rằng một người có thể không ngần ngại cố ý làm một điều xấu nếu anh ta đã cố ý làm 99 điều tốt. Vì vậy, trong tình huống này, liệu đó có phải là sự thật hay không, có đúng hay không, cho dù nó thực sự tồn tại hay không, bạn phải hiểu nó qua ‘tỷ độ’, bạn phải áp dụng các lý lẽ hợp lý, liệu điều đó có thực sự đúng hay không, điều này có thực sự xảy ra hay không, thì bạn phải nhận ra nó qua ‘tỷ độ’, vì vậy đây là chỗ thực sự hữu ích.

Tôi sẽ không nói ở chỗ nào, nhưng tôi đang ở một nơi mà chúng tôi đã thảo luận về việc liệu một linh hồn có ở trong một con người hay liệu một Đấng Tạo hóa có tồn tại trong một con người hay không. Một lần nữa, nếu nó tồn tại, hoặc là ‘tỷ độ’ sẽ có thể nhận ra hoặc một số ‘hiện tiền’ sẽ nhận ra. Nếu hoặc ‘hiện tiền’  hoặc ‘tỷ độ’ không nhận ra nó, thì nó không tồn tại. Miễn là nó tồn tại, nó sẽ được nhận ra bởi ‘hiện tiền’ và ‘lượng’. Thật ra, như một kết luận, tôi muốn nói rằng, sự tồn tại và sự không tồn tại, từ tồn tại có nghĩa là đó là một đối tượng, nó có thể được nhận biết bằng ‘hiện tiền’ hoặc ‘tỷ độ’ nếu điều đó có thể được nhận ra [chứng].

Nhưng hoặc ‘tỷ độ’ hoặc ‘hiện tiền’ và các hiện tượng hiện có, nếu điều đó không thể được chứng bởi hoặc ‘tỷ độ’ hoặc ‘hiện tiền’, bạn có thể nói rằng điều đó không tồn tại. Vì vậy, đó là cách bạn có thể phân biệt được đó là sự tồn tại hay sự không tồn tại, đó có phải là sự thật hay không, nhưng ở đây, ‘tỷ độ’ có ba loại như tôi đã đề cập.

‘Tín hứa tỷ độ’

Loại đầu tiên khá dễ dàng, ‘tín hứa tỷ độ’, ở đây, nó đưa ra các lý lẽ, ‘tỷ độ’ có thể được phát khởi bởi lực của sự thật [chánh nhân], nghĩa là bằng cách suy nghĩ bản chất của chính sự vật hiện tượng.

Mọi thứ đang thay đổi từng sát na, dù bạn nghĩ về bản thân các hiện tượng, dù bạn kiểm tra bản thân các hiện tượng, bạn sẽ có thể nhận ra nó. Vì vậy, các loại hiện tượng và loại ‘tỷ độ’ như vậy nhận ra các hiện tượng bằng cách suy nghĩ bản chất, bằng cách xem xét bản thân các hiện tượng được gọi là tâm tri nhận bằng luận đoán dựa vào lực của sự thật hoặc dựa vào một phần của hiện tượng.

 ‘Cực thành tỷ độ’

Loại thứ hai là ‘tỷ độ dựa vào lực của danh tiếng’, tôi sẽ làm cho dễ dàng, cây bút. Bạn làm sao biết được cái này gọi là bút? Chỉ bằng cách nhìn vào nó và chỉ bằng cách phân tích bản chất của cái bút này, bạn sẽ không thể nhận ra đây là cây bút. Vì vậy, để nhận ra đây là một cây bút, bạn phải nhận ra nó bằng lực của tiếng tăm. Đây là cách người ta gọi nó, biết đến nó rộng rãi trên thế giới. Và tại sao cái này được ‘nổi tiếng’? Tại sao cái này đã được biết đến? Bởi vì đây chỉ là một cái tên và cái tên này có thể được đặt cho những hiện tượng sự vật như vậy. Về cơ bản là bất kỳ tên nào có thể được đặt ra cho bất kỳ hiện tượng sự vật nào giống như bạn có thể thật sự gọi ‘computer’ này ở một số quốc gia, nếu máy tính này được gọi là ‘computer’ thì cơ bản đây là ‘computer’. Vì vậy, về cơ bản cái tên, bất kỳ cái tên nào cũng có thể được đặt cho bất cứ thứ gì.

Có một bộ phim Ấn Độ, trong đó một giám đốc có tên là một loại virus nếu tôi không lầm, nếu mọi người biết một người với cái tên như vậy và sau đó về cơ bản đó là tên của ông ta, và đó là cách mà chúng ta biết như đây là bút, không phải vì có một số thành phần trong đó, chỉ đơn giản là biết thế này, và bất kỳ tên nào cũng có thể được đặt ra, và đây là cách nó đã được biết đến trên thế giới. Vì vậy, qua lực của danh tiếng, chúng ta biết rằng đây được gọi là cây bút hoặc có thể là cây bút đánh dấu hoặc bất cứ thứ gì. Vì vậy, nếu bạn biết qua cách này hoặc ‘tỷ độ’ này nhận ra rằng đây được biết là cây bút, thì nó được gọi là ‘cực thành tỷ độ’.

 ‘Sự thế tỷ độ’.

Loại thứ ba là ‘tỷ độ dựa vào niềm tin’, đây là phần thú vị. Để dễ hiểu một chút, hãy xem lịch sử học Phật giáo, nó hơi khó hiểu. Chẳng hạn, bây giờ tất cả các bạn có thể đã nghe nói về Đức Dalai Lama thứ 14, nên về cơ bản Đức Dalai Lama thứ 14 cũng là Đức Dalai Lama thứ 13. Bởi vì nó không giống như một vị giám đốc, họ thay đổi người nào đó, thì người khác đảm nhiệm vị trí đó và sau đó người khác nữa lại đảm nhiệm vị trí đó, Dalai Lama là danh hiệu chỉ một người liên tục. Vì vậy, khi Đức Dalai lama thứ 13 qua đời, mọi người thực sự chờ đợi một năm để Đức Dalai Lam thứ 13 có thể tái sinh, và đứa trẻ sinh ra một lần nữa, chúng tôi đặt cho danh hiệu, cùng một danh hiệu. Đức Dalai Lama thứ 14, khi ngài được sinh ra, thì trước một năm, bao gồm chín tháng trong bụng mẹ và 49 ngày hoặc ít hơn, trạng thái trung gian, về cơ bản là gần một năm. Vì vậy, cơ bản, Đức Dalai Lama thứ 13 đã dành ít thời gian ở trạng thái trung gian, có thể khoảng 49 hoặc ít hơn và sau đó trải qua chín tháng trong bụng mẹ, thì cơ bản được sinh ra trở lại, và sau đó ngài mang cùng một cái tên, Dalai Lama.

Có nhiều cách để biết cậu bé đó có phải là Dalai Lama hay không, nhưng một trong những cách để biết cậu bé đó là người thứ 13 hay không là qua chiêm tinh học Phật giáo. Nếu một người rất giỏi chiêm tinh học Phật giáo, anh ta sẽ có thể an lập: sau khi một người qua đời, người đó được sinh ra ở đâu, người đó sẽ sinh ra như thế nào, đặc điểm ra sao, về cơ bản tình trạng của ngôi nhà sẽ như thế nào, vùng nào, địa điểm nào và nhiều dấu hiệu của ngôi nhà hoặc chính đứa trẻ. Vì vậy, nếu điều đó đã được chứng minh đúng một triệu lần, thì lần tiếp theo nếu đó là cách nó được chứng minh chính xác như 99 lần, thì lần thứ một trăm bạn chỉ cần nhận ra điều đó bằng cách dựa vào chiêm tinh học. bạn không cần phải trải qua một số lý lẽ khác, nó luôn luôn đúng, nó phải đúng để bạn có thể nhận ra bằng lực của niềm tin.

Khi sự vật không bao giờ bị sai loạn, thì bạn nhận ra được, giống như thể một người luôn nói sự thật cả đời. Lời Phật dạy, kinh Phật có ngàn vạn trang. Tôi không nói về một số môn đồ của Phật, tôi đang nói về những lời dạy của chính Đức Phật, thậm chí không một từ hay một câu đơn nào, thậm chí không có một sự nghi ngờ nào rằng đã được chứng minh là sai hoặc chống lại lý lẽ hoặc thậm chí không một cuộc sống đơn lẻ nào đã được chứng minh là nó đi ngược lại sự thật, nó đi ngược với lý lẽ. Đặc biệt những lời dạy về Tứ Diệu Đế cho thấy điều này rất xác thực, mặc dù rất là thâm sâu nhưng không có thậm chí một sai lầm nào trong đó. Rồi, bạn sẽ hiểu, rồi bạn sẽ nói rằng một số giáo pháp đơn giản phải đúng nếu những giáo pháp thật khó như vậy ít nhất là chính xác, nó giống như toán học, nếu một người có thể giải một bài giải rất khó hoặc một bài tập rất khó trong toán học, thì người đó nói như 77 + 147 là một số gì đó, thì bạn sẽ tin ngay lập tức. Anh ta có thể giải được bài khó như thế này, cái này chỉ là một bài dễ anh ta nhất định sẽ làm được, nên chúng ta tin nó ngay.

Vì vậy, bằng cách này có một số hiện tượng có thể được chứng. Những tâm thức mà nhận ra đó được gọi là ‘sự thế tỷ độ’. Đây là một số ví dụ mà tôi đã đưa ra, nhưng thực tế là lý do tại sao bạn uống cà phê hoặc trà vào sáng nay, nếu ai đó hỏi “Nghiệp đó là gì vì bạn phải uống cà phê đó?”, hoặc “Đâu là nguyên nhân khiến mỗi một màu sắc của con công đều hoàn toàn đẹp?” Thì điều đó rất khó hiểu dựa vào lực của sự thật và lực của sự nổi tiếng, có những điều bạn phải dựa vào lực của niềm tin, về cơ bản là để hiểu một số nhân quả rất vi tế.

Vậy đó là những gì là tỷ độ. Về cơ bản có ba loại, một là dựa vào lực của sự thật, tỷ độ dựa vào  lực của sự nổi tiếng và lực của niềm tin.

HIỆN TIỀN VÀ CÁC PHÂN LOẠI.

Như tôi đã đề cập trước đây, thì ‘hiện tiền có 4 phân loại, phân loại đầu tiên là ‘căn hiện tiền’ có năm loại như tôi đã đề cập trước đây, và dĩ nhiên, ‘hiện lượng’ vì chúng ta đang nói về ‘lượng’, ‘tỷ độ’ và ‘hiện tiền’, thì ‘hiện lượng’ chứng được đối tượng, nó phải là sát na đầu tiên, như tôi đã nói với bạn, vì vậy bạn phải nói năm căn thức xác thực, năm căn thức xác thực về cơ bản có nghĩa là năm căn thức nhận thức được đối tượng của nó lúc đầu tiên hết.

Khoảnh khắc đầu tiên của năm căn thức mà chúng ta nhận ra các đối tượng về cơ bản là những ‘hiện lượng’, lúc đầu tiên hết. Loại thứ hai là ‘ý hiện tiền’ là ‘lượng’ [tâm thức xác thực]. Loại thứ ba là ‘du già hiện tiền’, sát na đầu tiên của ‘du già hiện tiền’, hoặc bạn có thể nói như ‘du già hiện tiền’, đây là ‘lượng’. Loại thứ 4 ‘tự chứng hiện tiền’ là ‘lượng’. Vì vậy, đây cơ bản là bốn loại ‘hiện tiền’ hoặc ‘hiện lượng’.

KẾT LUẬN.

Những điều này, như tôi đã đề cập trước đây, chúng khá đơn giản và bạn chỉ cần thêm chẳng hạn ‘lượng’ vào khoảnh khắc đầu tiên của tâm thức chứng được đối tượng của nó. Nhưng ngày nay, những điều mới mẻ mà bạn phải học, và bạn phải nhớ giống như ‘tín hứa tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán dựa vào lực của sự thật], dựa vào lực của thực tế là bạn biết ngay bản chất của hiện tượng. Giống như cái tách được làm từ bốn yếu tố, đây là những thứ mà bạn phải kiểm tra chính hiện tượng sự vật, qua kiểm tra hoặc phân tích chính hiện tượng sự vật bạn sẽ có thể nhận ra. Vì vậy, lực của thực tế bằng cách kiểm tra chính hiện tượng, bằng cách nghiên cứu chính hiện tượng sự vật.

Loại thứ hai là ‘cực thành tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán thông qua sự nổi tiếng] và loại thứ ba là ‘sự thế tỷ độ’ [tâm thức tri nhận bằng luận đoán thông qua niềm tin]. Vì vậy, ‘sự thế tỷ độ’ có là một chút khó khăn, đây là cái không thực sự dễ hiểu hoặc dễ dàng có được. Về cơ bản để biết rằng tất cả các hiện tượng vi tế đã được giải thích một cách rất kỹ lưỡng, bạn chỉ cần dựa vào ai đó để nhận ra nó, thông qua một số điều đơn giản không phải là hiện tượng ẩn tàng hoặc thậm chí một số hiện tượng ẩn tàng theo một nghĩa nào đó.

Nói thêm về ý nghĩ phân biệt và nghĩa tổng.

Nếu tôi đã quên nói điều gì, lần trước chúng ta đã nói qua nghĩa tổng, một ý nghĩ phân biệt [ý nghĩ dựa trên khái niệm], vì vậy ‘tỷ độ’ phải là ý nghĩ phân biệt, với điều kiện nó là một ý nghĩ phân biệt, nó phải chứng đối tượng thông qua nghĩa tổng mà cơ bản là hình ảnh căn cứ vào tâm của chúng ta khi nghĩ về đối tượng nào đó.

Ví dụ về ý nghĩ phân biệt nhận ra, nếu chúng ta nghĩ về một con bò, thì hình ảnh con bò xuất hiện trong tâm của chúng ta, hình ảnh đó không phải là con bò, nhưng chúng ta trộn lẫn hình ảnh đó với con bò, chúng ta nghĩ rằng “OK, đây là con bò của chúng tôi”. Vì vậy, chúng ta có hình ảnh mà chúng ta trộn lẫn hình ảnh đó với một con bò thật, và chúng tôi cảm nhận hình ảnh đó là con bò. Và nếu có ai đó “nếu đó chỉ có căn thức không cần phải đi qua hình ảnh hay nghĩa tổng đó, thì chúng biết giấc mơ của chúng ta cũng vậy, giấc mơ của chúng ta cũng không phải là phân biệt”. Trong giấc mơ, chúng ta nhìn thấy các hiện tượng rất rõ ràng như chúng ta nhìn thấy bằng mắt. Nếu bạn nghĩ về một người mẹ, thì không rõ ràng, nếu bạn nhìn vào người mẹ thì rất rõ ràng. Cho nên, khi bạn nhìn chiếc xe, bạn có thể thấy chiếc xe rất rõ ràng bởi vì bạn không cần phải đi qua nghĩa tổng hay bất kỳ hình ảnh nào trong tâm. Nhưng khi bạn nghĩ về một chiếc xe, nó không rõ ràng bởi vì chiếc xe mà chúng ta nhìn thấy là qua nghĩa tổng, qua hình ảnh nào đó, nên hình ảnh đó đang bị trộn lẫn với chiếc ô tô, và đó là lý do tại sao nó không rõ ràng lắm. Nhưng nếu bạn nhìn thấy chiếc xe trong giấc mơ, nó sẽ rõ ràng như bạn nhìn thấy bằng mắt của bạn.

Và cũng đôi khi, nếu ai đó hỏi “giống như đó chỉ là giấc mơ”, thì không phải, chẳng hạn, hãy xem nếu một người có lòng sùng kính rất lớn đối với một số thiên nữ, nữ thần hoặc có thể trong số con người, cũng có thể nếu một người yêu ai đó, giả sử ai đó đã qua đời, nhưng nếu một người vẫn còn nhớ người đó hàng ngày hoặc luôn nghĩ về điều đó, đôi khi có khả năng họ nhìn thấy người đó. Thực sự có thể thấy, đó là ảo ảnh vì bạn đã luôn nghĩ về điều đó, nên có lúc bạn thực sự nhìn thấy người đó.

Vì vậy, thời điểm đó không phải là phân biệt [dựa vào khái niệm], bạn không đi qua nghĩa tổng, hay hình ảnh, bạn thấy rõ ràng như bạn nhìn thấy ai đó từ đôi mắt. Nhưng nói chung, ý nghĩ phân biệt của chúng ta không rõ ràng với đối tượng bởi vì nó đi qua nghĩa tổng. Và đó là những suy nghĩ phân biệt.

CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI.

  1. Lạt ma, chúng ta có thể nói rằng tất cả các vị thiên nữ đều được biết đến qua ‘tỷ độ’?

Nói chung là có, nhưng nếu bạn thực sự thực hành một số sādhanā [nghi quỹ/ thành tựu pháp] hoặc thiền định nào đó, nhưng dựa vào lực của thiền định, bạn cũng có thể nhìn thấy các vị thiên nữ bằng mắt của mình, điều đó cũng có thể. Như tôi đã nói với bạn từ phương pháp tiếp cận khoa học, tôi thích các chiều không gian, nhãn thức rơi vào không gian ba chiều, 3-D, và đó là lý do tại sao nhãn thức, nhãn lực có thể nâng cao qua một số thiền định và tôi nghĩ là rất có thể nhìn thấy rất nhiều thứ. Có một số người nhìn thấy rất nhiều thứ, vì vậy điều đó rất có thể xảy ra.

  1. Hồn ma hay nói cách khác, linh hồn là một hình ảnh, một vật thể, một ảo ảnh, một sự lo lắng, một khái niệm, một cảm giác hay một hiện tượng?

Vậy, cơ bản câu hỏi là liệu ma hay linh hồn, nó là gì? Cho dù là một hình ảnh, cũng giống như bóng ma, những gì chúng ta có trong tâm trí về cơ bản là hình ảnh của nó. Đó là một vật thể, nếu bạn nhìn thấy ma khi ma không tồn tại, thì đó là ảo ảnh.

Lo lắng có thể là một trong những nguyên nhân tạo ra ảo giác, nếu bạn quá sợ ma thì dù cho bạn nhìn thấy thứ gì đó bên ngoài, dù cho bạn nhìn thấy một cái cây nhỏ hay một bụi cây, dù cho bạn nhìn thấy một con chó đang bỏ chạy hoặc một cái gì đó, thì nó xuất hiện như một loại ma đối với bạn và dựa trên trí tưởng tượng trước đây của bạn về một con ma, bạn nhìn thấy một cái gì đó giống như vậy, vì vậy đó là một loại ảo ảnh.

Một cảm giác hay một hiện tượng? Đó là một hiện tượng, ma tồn tại, nó giống như lời nói của một người… [tắt tiếng] Vì vậy, một số người có thể sợ ma hoặc những thứ tương tự, bạn có thể nghĩ “Ồ, Thầy đang nói về ma và đột nhiên giọng nói bị tắt tiếng”. Điều này khá thú vị, nhưng về cơ bản thì ma vẫn tồn tại, nhưng không phải ma trong các phim ảnh, họ thực sự tạo ra bất cứ thứ gì. Đó chỉ là một loại chúng sinh. Bạn có thể nghĩ tương tự về động vật, một chủng loài, tôi thường nói không cần phải sợ ma. Nếu bạn muốn thứ gì đó đáng sợ hãi, có thể bạn sợ muỗi, bởi vì trên thế giới này có nhiều người hơn bị muỗi giết chết. Và tôi không biết liệu có ai không, ý tôi là, tôi thậm chí còn không biết có ai đã bị ma giết chết hay không, nhưng tôi đã nghe có vài người về cơ bản bị giết bởi Sốt xuất huyết, Sốt rét, và điều đó cơ bản là do muỗi.

Vì vậy, nếu bạn không sợ muỗi, tôi không thấy có lý do nào khiến bạn sợ ma. Nhưng dù sao đi nữa, bạn có thể sợ hãi cả hai nếu bạn muốn nếu đó là điều khiến bạn cảm thấy thoải mái hoặc hạnh phúc hơn, nhưng đó vẫn chỉ là một chủng loài, nó là một thứ gì đó mà bạn không nhìn thấy bằng mắt của mình.

Mọi người không sợ vi khuẩn hoặc vi rút và chúng tôi thấy rằng nhiều người đi đây đó, lang thang đây đó, họ không thích đeo khẩu trang và về cơ bản ở Ấn Độ, nhiều người dường như không sợ vi rút. Vì vậy, nếu ai đó nói rằng “Tôi sợ ma” trong khi họ đi lang thang đây đó mà không đeo mặt nạ trong chợ, ở khu vực công cộng, thì đó sẽ là một trò vui để xem. Vậy thì tôi không biết tại sao bạn lại sợ? Bởi vì nếu bạn không sợ chết vì căn bệnh của một loại vi rút chết người như vậy, thì tại sao bạn lại sợ ma, chúng ta sẽ làm gì hơn là vi rút bởi vì nó lấy đi mạng sống. Nhưng dù sao thì về cơ bản, ma cũng chỉ là một cái gì đó mà mọi người tạo ra từ nó, và sau đó nó để lại một dấu ấn rất mạnh mẽ, có thể bởi cha mẹ của chúng ta hoặc một số người lớn tuổi, khi chúng ta còn nhỏ, những điều như “Ô ma là một cái gì đó”. Một số người có thể nguy hiểm hơn ma, nhưng không phải chúng ta phải sợ mọi người.

Ma chỉ là một chủng loài khác, chúng bận rộn trong thế giới của riêng chúng. Nhưng về cơ bản bạn có thể nhìn thấy ma bằng mắt, một số người đôi khi có thể, nhưng nói chung là không thực sự, bởi vì nó là một hiện tượng vi tế, cơ thể mà hồn ma có rất vi tế, nói chung bạn không thể nhìn thấy bằng mắt, nhãn thức của chúng ta không có khả năng nhìn thấy điều đó. Nếu bạn nhìn thấy một thứ như vậy, bạn có thể nghĩ rằng 99% đó là ảo ảnh, vì bạn không thật may mắn để nhìn thấy một con ma. Nếu bạn nghĩ rằng bạn là một người may mắn nhìn thấy ma như vậy, hãy đi mua vé số, có thể bạn cũng sẽ trúng số đó, bởi vì nhìn thấy một con ma cũng giống như trúng số, bởi vì bạn phải có được may mắn mới nhìn thấy như vậy .

Và tôi nghĩ rằng có lẽ nếu càng nhiều người nhìn thấy ma thì càng có nhiều hứa hẹn rằng tâm thức tồn tại, bởi vì nhiều người không tin vào kiếp sau, họ nghĩ họ giống như một dự án, không, có lẽ không hay nếu tôi đi nói như vậy, nhưng vẫn có nhiều người cho rằng con người ta cũng như những củ khoai tây, mất đi và vậy thôi chứ bạn không phải đi đến kiếp sau. Nhưng nếu bạn nhìn thấy sự tồn tại của ma, nếu bạn thấy một linh hồn nhập vào tâm hoặc cơ thể của người, thì việc thiết lập sự tồn tại tiếp theo và trước đó của kiếp sau và kiếp trước và tâm sẽ dễ giải thích hơn rất nhiều, bởi vì bạn thấy được rằng, nó giống như một việc đưa ra bằng chứng cho ​​những điều như vậy.

  1. Tại sao chúng ta không thể suy nghĩ sau khi chết?

Có chứ, chúng ta có thể suy nghĩ sau khi chết, thực ra là khi chúng ta chết, tâm của chúng ta trở nên tươi sáng hơn rất nhiều, ở đâu đó nói rằng khả năng suy nghĩ của chúng ta trở nên tốt hơn gấp bảy lần, bởi vì những gì chúng ta nghĩ lúc này phụ thuộc vào bộ não của con người. Khi chúng ta chết, tâm của chúng ta đi ra khỏi cơ thể của chúng ta, khi tâm đi ra khỏi cơ thể của chúng ta, chúng ta không dựa vào bộ não con người. Khả năng suy nghĩ như thế nào phụ thuộc vào cơ thể mà chúng ta đang ở trong đó, nếu chúng ta chết và tâm của chúng ta đi vào bên trong con bò, thì bạn sẽ không thể suy nghĩ nhiều như một người. Vì vậy khả năng tư duy phụ thuộc vào thể xác của bạn, nên sau khi chết theo một số bản văn, khả năng tư duy của bạn sẽ sáng sủa hơn rất nhiều, nên sau khi chúng ta chết, khả năng tư duy của chúng ta tốt hơn nhiều theo một số bản văn.

  1. Về cơ bản tám bước [chi] nào để đạt tới tâm thức cao hơn qua yoga: yamas [tiết chế], niyama [quan sát], asana [tư thế], pranayanna [thở], v.v … Làm thế nào để chúng ta biết chúng ta đã đạt được sự thuần thục đối với một bước và chuyển sang một bước khác. Về cơ bản làm thế nào để chúng ta tiến tới mức độ tiếp theo?

Khi chúng ta thực hiện ở một mức độ, tôi đang nói về yoga nội tâm, yoga thiền. Vì vậy, yoga thiền, nếu chúng ta lấy một ví dụ về thiền tập trung, Samatha [thiền tĩnh lặng], thì có tám mức độ, và sau đó chúng ta thậm chí không ở địa tầng thứ nhất. Có rất nhiều đặc điểm và tính năng mà chúng ta phải đạt được khi chúng ta đang ở bước đầu tiên. Yoga thiền về tâm thức khác với điều này.

Vậy, với trả lời này tôi xin kết thúc buổi học ngày hôm nay, rất vui được gặp lại tất cả các bạn, cảm ơn các bạn rất nhiều. Trong các buổi tiếp theo chúng ta sẽ đi qua năm thức còn lại của bảy thức. Và sau đó chúng ta sẽ có thêm một vài buổi nữa, rồi kết thúc, đây sẽ là khóa học Lorig của chúng ta. Rất vui khi nói về nó. Khóa học này thật thú vị, mỗi buổi học là một mảnh ghép của vấn đề và bạn tham dự được tất cả các buổi học, bạn sẽ có được rất nhiều hình ảnh rõ nét để làm việc với tâm thức của riêng bạn. Cuối cùng, bất cứ điều gì tôi nói, hãy cố gắng đưa nó vào bên trong bạn, cố gắng hình dung nó, cố gắng hiểu bằng chính tâm của bạn, thì sẽ dễ hiểu hơn, đồng thời cũng có lợi ích hơn.

Source.

https://drive.google.com/file/d/13q8A_pbj8oqRNIIPPZWhk7LUKvof8wnY/view?usp=sharing