Lorig: Way of Knowing Mind _ Buổi 12.

SESSION 12.

 Kết luận và cách tận dụng khóa học vào
cuộc đời của một người qua thiền và
qua xử lý với tình huống.

 

KẾT LUẬN VÀ CÁCH TẬN DỤNG KHÓA HỌC.

Xin chào, tashi delek tất cả các bạn.

Hướng tới buổi học Lorig của chúng ta và [tôi] thực sự vui. Thông thường bắt đầu một điều gì đó dễ dàng hơn là kết luận nhiều. Khi có thể kết luận những điều mà chúng ta đã bắt đầu luôn vui và cảm thấy thú vị và tôi thực sự rất vui gặp lại tất cả các bạn. Tôi muốn bắt đầu bằng lời cảm ơn chân thành đến Chessy đã tổ chức lớp học, và trước mỗi buổi học, Tata phụ trách poster và các thứ, và ngay sau khi kết thúc lớp học BS. Trinh ghi chép lại cho nhiều người đọc hơn. Và sau đó tôi thực sự xin lỗi vì đôi khi tôi nhận được những bức thư yêu cầu tôi chia sẻ các buổi học. Đôi khi tôi có thể chia sẻ một lần, nhưng đôi khi tôi phải mất vài ngày để lấy lại đường liên kết của lớp, nhưng cuối cùng tôi thực sự hạnh phúc vì có nhiều câu trả lời đúng và qua sự hiểu và xem một số câu hỏi tôi nhận được, tôi hiểu được sự quan tâm mà tất cả các bạn đang thể hiện cùng một lúc. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã dành thời gian và cố gắng hiểu biết về tâm thức. Thật sự vui khi thấy tất cả các bạn không chỉ học mà còn hiểu về tâm thức.

Vì vậy, không có tất cả các bạn, đặc biệt là không có Chessy, thì thật khó khăn và các buổi học này là thứ cần phải được quản lý và cảm ơn Chessy rất nhiều vì đã quản lý suốt thời gian qua. Và để nghe đi nghe lại buổi học này và viết ra là một công việc rất lớn, tôi cảm ơn BS Trinh đã luôn ở đó, dù là viết ra điều gì đó hay lập kế hoạch hay lập biểu đồ, cảm ơn rất nhiều vì dành thời gian của bạn, vì tất cả những bạn học qua lớp này.

Từ một góc độ, tôi đã dự kiến và tôi để thời gian cụ thể này rút ra kết luận đồng thời đưa ra một vài điều hoặc một vài cách có thể có ích lợi từ những buổi học này, không chỉ học tâm lý học Phật giáo và vì mục đích gì đó thực sự cao, nhưng ngay cả trong cuộc sống hàng ngày, có rất nhiều thứ phải thực hiện ở đó, rất nhiều thứ mà chúng ta có thể in sâu vào cuộc sống hàng ngày của mình để có thể giúp chúng ta sống một cuộc sống có ý nghĩa hơn một chút, sống một cuộc sống với nhiều nhận thức hơn, để khởi động một số mức độ hiểu biết, đồng thời, một số mức độ chánh niệm, những buổi học này mà chúng ta đã trải qua sẽ thực sự rất hữu ích. Và tôi sẽ không đề cập nhiều vì nó là điều hiển nhiên đối với tất cả các bạn, và tôi chắc chắn rằng với sự hiểu biết, dần dần sự hiểu biết này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tâm thức của chúng ta và hy vọng điều này có thể thực sự hiệu quả trong cuộc sống của chúng ta.

Vì vậy, tôi sẽ chỉ nói qua một số điểm, tôi thực sự rất muốn đi qua bài kiểm tra, phần còn lại của bài kiểm tra mà chúng ta đã làm ở buổi học trước, ở buổi số 11, nhưng rồi, dĩ nhiên, thời gian là một yếu tố. Trong tương lai, nếu có ai trong số các bạn muốn làm một số câu đố đó để nhớ lại, tôi thực sự rất vui để xem qua. Nhưng hôm nay, tôi đã nghĩ đến một số yếu tố xuất hiện trong đầu mình như một kết luận.

Tâm là nơi lưu trữ tất cả kiến thức trong quá khứ.

Đối với một số người, khi bạn học một thứ gì đó giống như bạn có ngay tất cả các công cụ, nhưng đối với một số người thì rất khó để biết cách làm thế nào, với mỗi công cụ đều có hướng dẫn cách sử dụng. Vì vậy, tương tự với sự hiểu biết về lorig, bạn cũng sẽ có những hướng dẫn làm thế nào để mở rộng hoặc in sâu vào tâm, cách sử dụng trong cuộc sống hàng ngày, đó là lý do tại sao chúng tôi có lớp học này. Đầu tiên tôi chỉ muốn bắt đầu, dĩ nhiên, tất cả chúng ta đều biết tâm là gì, chúng ta đều biết các tâm sở, đồng thời, chúng ta biết chức năng của tâm và bản chất của tâm. Nhưng có một điều mà tất cả chúng ta phải quán chiếu hay suy ngẫm, một nhà nghiên cứu người Nhật Bản, nhà nghiên cứu về nước đã nói rằng nước mang các thông điệp, tất cả những thông điệp từ thuở vô thủy khiến tôi thực sự phải suy nghĩ. Có rất nhiều người hỏi tôi nhiều câu hỏi liên quan đến giấc mơ như “Thưa Thầy, con đã có một giấc mơ xấu, điều đó có nghĩa là gì? Con có giấc mơ này, điều đó có nghĩa là gì? Con chưa từng gặp người đó trong đời, vậy tại sao con lại có một giấc mơ như vậy? ”

Vì vậy, tôi có suy nghĩ này, suy nghĩ kia, tôi không thể giúp ngoài nghĩ về điều này hoặc nghĩ về điều kia, đôi khi tích cực, đôi khi tiêu cực. Ví dụ, có một ý nghĩ như lo lắng là một điều gì đó khó chịu, nhưng sau đó nhiều người họ không thể giúp được vì đó không phải là thứ mà họ kích hoạt có chủ ý, dựa trên điều chỉ nảy sinh trong tâm thức chúng ta.

Tâm mà chúng ta đang học hỏi, đó là nơi lưu trữ tất cả kiến ​​thức trong quá khứ. Vì vậy, bất cứ điều gì chúng ta trải nghiệm trong cuộc sống của mình, bất cứ điều gì chúng ta đi qua trong cuộc sống của mình, tất cả những suy nghĩ nảy sinh trong tâm của chúng ta là do một số kinh nghiệm trong quá khứ. Bất cứ điều gì chúng ta đã học được đều được lưu trữ trong tâm của chúng ta, bất cứ điều gì chúng ta đã học được trong kiếp quá khứ của chúng ta đã lưu trữ trong tâm của chúng ta. Đúng là để kích hoạt kinh nghiệm đó cần một số điều kiện nhất định. Nếu tiếng mẹ đẻ của bạn là tiếng Anh, thì khi bạn qua đời, khi bạn sinh ra lần nữa, rất có thể bạn sẽ có thể học tiếng Anh dễ dàng hơn nhiều so với một số ngôn ngữ khác. Lý do đơn giản là đó là những gì bạn có thói quen, khi bạn biết điều gì, khi tâm bạn biết điều gì, khi tâm đó hòa tan đi hoặc tâm đó vẫn còn trong trạng thái ngủ, nó để lại dấu ấn trong tâm bạn, vì vậy khi điều kiện nảy sinh, hạt giống đó kích hoạt. Nên đây là lý do tại sao nhiều người trong một số giáo lý Phật giáo, ngay cả khi ngày mai bạn chết, bạn vẫn phải học hôm nay bởi vì chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang học để đạt được điều gì đó hoặc một số điều bạn biết và rồi khi người ta già đi, khi nào một người khoảng 80-90, thì chỉ nghĩ rằng “OK, tôi hết thời gian học rồi”, nhưng thực ra nó chưa kết thúc. Dù cho chúng ta sẽ chết vào ngày mai, chúng ta vẫn phải hoàn thiện chính mình, vẫn phải học hỏi thêm nhiều điều hơn nữa. Và do đó, dù cho chúng ta lại sinh ra nữa, chúng ta sẽ có thể học những điều đó dễ dàng hơn nhiều.

Giống như bạn đã học lái xe, bạn đã học bơi khi bạn 20 tuổi và bây giờ bạn 60 tuổi. Giả sử bạn đã không bơi trong suốt 40 năm qua, nhưng bây giờ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với một người chưa bao giờ học bơi trong quá khứ, sẽ dễ dàng hơn nhiều so với điều đó, rõ ràng là sẽ không giống như bạn chỉ có thể nhảy vào và bơi, tôi không nghĩ điều đó sẽ xảy ra, nhưng bạn có thể cần luyện tập một chút, như thế luyện tập là một điều kiện để kích hoạt hạt giống đó, hạt giống của tâm có sự tự tin đó, có kiến ​​thức đó. Vì vậy, chính xác theo cùng một cách.

Đôi khi mọi người hỏi tôi như “Ô, thưa thầy, con có những giấc mơ này và trong giấc mơ, con đang bay và con thấy rằng hoàn toàn bình an và khỏe khoắn, con có thể bay thế này và thế kia”. Theo tôi, tôi nghĩ rằng trong một số kiếp trước của chúng ta, việc bay không phải là vấn đề lớn, tất cả chúng ta đã tái sinh như vậy ở nơi chúng ta có khả năng đó, thậm chí khả năng bay của chúng ta, vì vậy đó có thể là một trong những lý do tại sao cảm thấy bình thường bay trong giấc mơ bởi vì trong giấc mơ, chúng ta ở một mức độ khác của tâm thức. Khi đó, kiếp này hay kiếp trước mọi thứ đều vậy, kiếp này chỉ là một dòng tương tục. Và rất có thể bạn thấy mình đang nói bằng ngôn ngữ hoàn toàn khác trong giấc mơ, khi thức dậy, bạn không biết mình đã nói bằng ngôn ngữ nào. Giấc mơ lại là một trong những tâm thức và bất cứ điều gì xuất hiện trong tâm đều là thứ mà bạn có trong tâm thức, nó chỉ kích hoạt một số trải nghiệm trong quá khứ hoặc điều gì đó tương tự, hoặc một điều gì đó mới mẻ trong tâm thức bạn. Khi bạn đang trải qua một điều gì đó cùng lúc bạn cảm thấy nó rất bình thường, có nghĩa là phải liên quan đến quá khứ. Lý do tại sao tôi nói điều này là để đánh giá cao kho lưu trữ chứa tất cả kho tàng kiến ​​thức quá khứ.

Các vấn đề không ở bên ngoài mà ở bên trong chính chúng ta.

Một yếu tố khác mà tôi nghĩ phải nêu ra là hãy nhận thức rằng các vấn đề không nằm bên ngoài mà nằm trong chính chúng ta. Khi chúng ta học về các tâm sở, trong số 51 tâm sở, chỉ cần nghĩ về những yếu tố đó là 6 phiền não căn bản [gốc] và 20 cảm xúc phiền não phụ,  đó là những vấn đề. Khi chúng ta gặp một số rắc rối trong cuộc sống và chúng ta gặp một số vấn đề, khi chúng ta không cảm thấy thoải mái, khi chúng ta không vui với điều gì đó, khi chúng ta cảm thấy lo lắng, khi chúng ta cảm thấy trầm cảm, chúng ta thường đổ lỗi cho những thứ bên ngoài, chúng ta thường đổ lỗi, có thể là một người bạn, có thể là ai đó mà bạn biết, có thể là ngôi nhà của bạn, có thể là nghề nghiệp của bạn, có thể là ông chủ của bạn, có thể là thế này, có thể là thế kia. Đó là cách chúng ta quen đổ lỗi cho những thứ bên ngoài.

Đôi khi người ta chỉ đổ lỗi cho một cái gì đó mà họ chưa nhìn thấy, họ không có, họ không biết. Nhưng nếu bạn muốn đổ lỗi cho điều gì đó, thì ở đây bạn sẽ có thể hiểu rằng tất cả đều ở trong chúng ta, tất cả những cảm xúc phiền não đó nơi có 6 cảm xúc phiền não căn bản hoặc 20 cảm xúc phiền não phụ. Đó là những điều mà chúng ta nên đổ lỗi, nếu bạn muốn thoát khỏi tình trạng đó, đó là những điều mà bạn nên loại bỏ. Nếu bạn đang gặp vấn đề thì ít nhiều cũng có một mục tiêu, nhất là bạn là Phật tử và đó là lý do tại sao chúng ta quy y Phật và những lời dạy của Phật và những người đang theo lời dạy của Phật hoặc những người thực sự hiểu giáo lý của Đức Phật, chúng ta gọi là Tăng già, đó là ý nghĩa của nó.

Trong cuộc sống, chúng ta gặp rất nhiều tình huống và hoàn cảnh có thể thực sự khó khăn, nhiều tình huống trong số đó có thể nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Nhưng đau khổ hay không thì hoàn toàn nằm trong tay chúng ta, nhất là qua hiểu về tâm thức, chúng ta nên biết rằng có những tâm thức khác nhau, không chỉ một tâm mà còn có những tâm khác nhau. Chúng ta có đau khổ hay không hoàn toàn dựa vào tâm thức nào mà chúng ta để nó khởi động. Nếu chúng ta để những tâm đó kích hoạt khiến chúng ta cảm thấy khốn khổ hơn, khiến chúng ta đau khổ thì chúng ta thực sự đau khổ. Nếu chúng ta kích hoạt những tư duy hoặc tâm thức tích cực, thì chúng ta có thể tránh được đau khổ khi có nhiều tình huống và hoàn cảnh có thể không thể tránh khỏi. Trong tình huống như vậy, nhờ hiểu được tâm này, chúng ta sẽ có thể tránh được đau khổ.

Khi chúng ta tìm hiểu về trí tuệ, nhất là năm tâm sở, ngũ biệt cảnh, đó là trí tuệ, đó là thứ mà chúng ta phải kích hoạt bất cứ khi nào chúng ta có tình huống, đó là điều mà chúng ta phải dựa vào, phân tích, kiểm tra trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào, đừng đi theo cảm tính vì cảm tính là mù quáng. Tôi nhắc lại cảm tính là hoàn toàn mù quáng, đặc biệt để đưa ra quyết định, người ta nên căn cứ vào trí tuệ chứ không phải dựa vào cảm tính để giảm thiểu các vấn đề. Khi bạn cho nước vào một cái chén, nước sẽ lấy hình dạng của cái chén, y hệt như vậy, khi chúng ta có tình huống trong tâm của mình, tình huống sẽ lấy hình dạng của tâm.

Điều tôi đang muốn nói ở đây là nếu bạn hài lòng, thì bất kể tình huống có thế nào cũng không thành vấn đề. Khi gặp hoàn cảnh với sự hài lòng thì mọi việc đều dễ chịu, vạn sự như ý. Khi tình huống gặp phải với sự tham muốn, thì không có gì là đủ. Khi gặp phải tình huống tức giận thì mọi thứ đều trở nên khó chịu. Khi hoàn cảnh gặp phải với lòng từ bi thì mọi việc đều thân thương và tốt đẹp. Đối với tâm của chúng ta, bạn có thể nghĩ về một loại bình hoặc một chiếc ly hoặc một cái chén, tình huống là thứ mà bạn có thể đặt vào cái chén. Do đó, hoàn cảnh bên ngoài mang màu sắc và hình dạng của tâm thức khi điều đó xuất hiện trong tâm bạn. Vì vậy, định hình tâm là rất quan trọng, bởi lúc này, một yếu tố quan trọng là chúng ta luôn nhớ rằng thân và tâm của chúng ta hoàn toàn khác nhau, thân là một cái gì đó rất tạm thời, tâm là cái gì đó luôn ở với chúng ta.

Nếu bạn mượn bạn bè một chiếc xe hơi và bạn phải trả lại nó vào ngày mai, bạn sẽ không có nhiều lưu luyến đối với chiếc xe đó, bởi vì bạn biết rằng ngày mai bạn sẽ trả lại nó, và thông thường, một người sẽ không dành nhiều thời gian để lau chùi hoặc trang hoàng chiếc xe đó. Chính xác giống như vậy, cơ thể của chúng ta là thứ giống hệt nhau, đó chỉ là một chiếc xe thuộc về người khác hoặc không thuộc về bạn hoặc nó giống như một nhà khách mà chúng ta ở trong một khoảng thời gian ngắn, đại loại là một kỳ nghỉ, chẳng hạn. Vì vậy, điều rất quan trọng là phải tập trung nhiều hơn vào việc định hình tâm. Nếu bạn muốn trông dễ thương, nếu bạn muốn trắng hoặc nếu bạn muốn đẹp, thì đó là tâm. Nếu bạn tạo ra thứ trông đẹp đẽ hoặc dễ thương, đáng yêu, thân thiện, tâm đó sẽ luôn có mặt với bạn, thật sự là mọi lúc và tôi có thể nói rằng đó là một khoản đầu tư rất tốt, bởi vì tâm đó sẽ luôn ở với bạn.

Người duy nhất biết rõ bạn chính là bạn.

Và một yếu tố nữa, tôi thích yếu tố này, bạn có thể đã thấy nhiều, gần đây tôi cũng đã đọc ở đâu đó rằng người ta có thể hiểu người khác qua tâm. Đúng là như vậy, một người có thể được xét đoán qua tâm, nhưng nói chính xác hơn, chỉ có bạn mới biết được tâm của mình. Vì vậy, về cơ bản chỉ có bạn mới có thể tự đánh giá bản thân bởi vì bạn là người duy nhất biết được tâm của mình. Nhưng nếu bạn đánh giá bản thân qua một tâm, một tâm sở thôi hoặc nếu chúng ta xét đoán người khác, thì lý do tại sao chúng ta không thể hiểu người khác là vì chúng ta không biết tâm của họ, hầu như không thể đối với một người bình thường [phàm phu] để biết tâm của người khác.

Bạn có thể biết hoặc nhìn thấy qua những cử chỉ của thân hoặc lời nói, bạn có thể hiểu một hoặc hai cảm xúc và đánh giá dựa trên một hoặc ba cảm xúc, gần như là việc đánh giá một cuốn sách qua một trang thôi, vì vậy người duy nhất biết bạn là chính bạn. Nên đó là điều mà nhiều người gặp phải vấn đề này với lòng tự trọng thấp, thiếu tự tin và v.v… Mỗi người đều có khả năng riêng của mình, ai cũng có mọi tiềm năng thành Phật, tiềm năng loại bỏ hết những cảm xúc này và tâm thức mà chúng ta đều có đúng là tiềm năng như nhau. Vì vậy, đừng xét đoán bản thân ai đó  bởi vì bạn không thể đánh giá người khác, đừng vạch ra một đường kẻ chỉ bằng cách nhìn thấy một phần hoặc một yếu tố tâm riêng lẻ của người nào khác.

Học để hiểu biết về tâm

Một điều khác có thể rất hữu ích trong cuộc sống của chúng ta là hiểu, nhất là qua việc học về tâm để hiểu tâm đó. Trong số những Phật Tử, nhiều người nghĩ rằng bạn chỉ cần làm điều này thì sẽ đạt được Phật quả, chẳng hạn, nếu bạn lễ lạy thì bạn sẽ đạt được Phật quả, nếu bạn tụng các câu chú thì bạn sẽ đạt được Phật quả, làm bạn làm điều này thì bạn sẽ đạt được Phật quả. Chính xác giống như cơ thể cần các loại vitamin và khoáng chất khác nhau để khỏe mạnh và có sức khỏe, thì trạng thái giác ngộ cũng đòi hỏi tất cả các loại công đức khác nhau.

Nói một cách đơn giản hoặc từ tiếp cận tâm lý học Đạo Phật, tôi muốn nói rằng tất cả những cảm xúc tiêu cực này phải được loại bỏ và để loại bỏ, thì mỗi một cảm xúc phiền não hoặc cảm xúc tiêu cực đều có đối trị riêng của nó, và bạn phải đi trên từng đối trị tương ứng với các cảm xúc tiêu cực, ví dụ, để thoát khỏi sân giận, bạn phải thực hành tình yêu thương và lòng từ bi. Bạn thực hành bố thí mọi lúc và bạn coi đó là sự thực hành duy nhất của bạn, thì không có cách nào bạn có thể đạt được Phật quả chỉ bằng cách thực hành bố thí. Giống như những căn bệnh khác nhau cần những loại thuốc khác nhau để chữa khỏi, y hệt như cách mà mỗi một cảm xúc tiêu cực phải bị loại bỏ bằng cách đối trị của chính nó. Giống như nếu bạn muốn thoát khỏi sân giận, bạn phải thực hành tình yêu thương và lòng từ bi vì đó là đối trị, phía ngược lại.

Do đó qua việc hiểu biết tâm thức và các tâm sở, bạn phải hiểu các tâm sở khác nhau, ví dụ, sáu cảm xúc phiền não gốc và 20 cảm xúc phiền não phụ. Bạn phải thực hành cách đối trị của từng loại đối trị riêng hoặc phần ngược lại tương ứng của mỗi một cảm xúc tiêu cực. Một số người có thể nghĩ rằng “Tôi sẽ tụng chú và đây là tất cả những gì tôi cần để đạt được Phật quả” là sẽ chính xác. Điều đó là không đúng, tụng chú – rất hữu ích và đem lại bất kỳ điều lành – thì rất tốt, nhưng đồng thời việc thực hiện một điều thôi thì chưa đủ.

Hơn nữa, qua sự hiểu về tâm và các tâm sở, một điều mà tôi muốn chia sẻ là trong 51 tâm sở thì có nhiều tâm sở trong số đó là tích cực, nhiều tâm sở trong số đó là tiêu cực. Tích cực hay tiêu cực có nghĩa là, điều tôi đang muốn nói ở đây, nhiều tâm sở trong số này mang lại kết quả hạnh phúc, nhiều tâm sở trong số này mang lại kết quả là nỗi đau và các vấn đề. Đồng thời, mỗi một cá nhân có một số trong số các tâm tích cực, một số nhiều người có nhiều tâm tiêu cực đó, vì vậy qua hiểu được tâm sẽ giúp chúng ta bớt phóng đại khi không thích điều gì, khi không thích người nào. Khi chúng ta nghĩ rằng ai đó đang làm điều gì đó sai, thường là chúng đại phóng đại và làm cho người đó hoàn toàn tiêu cực, nhưng nhờ hiểu các tâm sở, giống như chúng ta đã mở rộng tâm của mình, chúng ta nhìn thế giới và chúng ta nhìn con người từ quan điểm rộng hơn, từ cái nhìn lớn hơn. Đôi lúc khi bạn ở trong rừng, bạn không thấy rừng, bạn nhìn thấy cây, để thấy rừng, bạn phải ra khỏi rừng, khi bạn ở trong rừng, tất cả những gì bạn thấy là một số cây, nhưng không phải là một khu rừng.

Chính xác y như vậy, đôi khi chúng ta có một quan điểm rộng lớn hơn, chúng ta có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng hơn. Khi ai đó có vấn đề sân giận, khi ai đó quá tức giận, khi ai đó làm tổn thương người khác, thì không có nghĩa là người đó hoàn toàn tiêu cực từ mọi khía cạnh. Đúng là có thể có một số tham muốn hoặc sân giận đang kiểm soát người đó vào thời điểm họ tức giận. Nhưng chúng ta phải hiểu rằng không phải chỉ có sự tức giận tồn tại trong con người đó, cùng một người mà bạn có thể thấy rất dễ thương và tốt vào một ngày nào đó, thì ngày hôm sau, bạn có thể thấy chính người đó cũng rất ích kỷ, có thể có bạn gọi là vậy. có thể có rất nhiều người mà bạn có thể nghĩ rằng tất cả những gì anh ta là đều thực sự tồi tệ hoặc cô ấy thực sự tồi tệ, nhưng nếu bạn nhìn thấy người đó vào ngày tặng quà, bạn có thể có ý nghĩ, điều bạn có thể nghĩ trong tương lai là “Ồ, người này trông thật dễ thương và tốt”. Lại có một ví dụ rất hay về sự tồn tại của các tâm sở khác nhau ở người đó, có rất nhiều cảm xúc tích cực trong cùng một người, bên trong người đó cũng có rất nhiều cảm xúc tiêu cực. Khi điều kiện xuất hiện, một số hành động tiêu cực sẽ kích hoạt, khi điều kiện xuất hiện, một số cảm xúc tích cực đó sẽ xuất hiện. Vì vậy, rất khó để đánh giá một người dựa trên những cảm xúc nào đó kích hoạt vào một thời điểm nào đó, khoảng thời gian nào đó.

Đây là lý do tại sao người bạn thích nhất ngày hôm qua, có thể là người bạn ghét nhất vào ngày mai hoặc người mà bạn ghét nhất ngày hôm qua, có thể là người mà bạn thích nhất vào ngày mai, với quan điểm rộng lớn hơn này, không ai là hoàn toàn tiêu cực. Theo Đạo Phật, không có ai là hoàn toàn tiêu cực, nhưng có rất nhiều chúng sinh hoàn toàn tích cực. Nhiều người nói rằng “Ôi thế giới ngày nay thời thế đổi thay, con người ngày càng xấu đi, con người ích kỷ hơn, v.v… Ngày xưa từng có chiến tranh nhiều, thì đối với việc giết chóc nhiều người trong một cuộc chiến, chúng ta nói rằng “Ồ đó là một chiến binh” và sau đó, mọi người thường cảm kích điều đó, mọi người thường ngưỡng mộ những người đã giết hàng nghìn người trong cuộc chiến, đó là cách đã từng xảy ra trong quá khứ, nhưng bây giờ việc giết choc là không tốt dưới bất kỳ hình thức nào, theo bất kỳ nghĩa nào, ngay cả khi chính Tổng Thống của bạn đã giết ai đó, bạn sẽ thấy điều đó tiêu cực. Vì vậy, từ quan điểm đó, thế giới đang trở nên tốt đẹp hơn theo mọi nghĩa.

Vì vậy, để thấy rằng, dù là cùng một tình huống, có thể có rất nhiều cách mà bạn thấy mọi thứ một cách tiêu cực, nhưng cùng một tình huống có thể được thấy tích cực theo nhiều nghĩa. Ngày nay chúng ta có những thứ hạt nhân này với nó có thể thật sự hủy diệt toàn bộ thế giới. Đồng thời, ngày nay, không phải đất nước này đang thật sự xảy ra chiến tranh, và thật sự đang giết mọi người ở nước kế cận, rất ít, có thể là một hoặc hai, nhưng so với trước đây thì tốt hơn.

Ngoài ra, những hạt giống [chủng tử] trong tâm cũng có thể được kích hoạt qua những lời cầu nguyện, như tôi đã nói là trong tất cả tâm của chúng ta đều có những loại hạt giống khác nhau, vì vậy nhiều hạt giống này có thể được kích hoạt qua một số lời cầu nguyện và nó rất quan trọng. Tôi không nói về lời cầu nguyện của Đạo Phật, có thể là bất cứ cầu nguyện gì, có thể rất lòng vòng, bạn chỉ cầu nguyện và ước muốn cầu mong hòa bình thịnh trị trên thế giới này, cầu mong mọi người khỏi bệnh tật, cầu mong tất cả đều hạnh phúc, cầu mong thế giới thoát khỏi, chẳng hạn lúc này như COVID. Những lời cầu nguyện và mong muốn đó không chỉ giúp ích cho bản thân, qua cầu nguyện như vậy, sẽ kích hoạt những hạt giống tích cực nào đó bên trong bản thân, kích hoạt một số năng lượng tích cực bên trong bản thân, mang lại cho bạn một số sức mạnh để trở nên tích cực hơn và cũng ảnh hưởng đến những người khác.

Bạn có thể nghe nói về Quần đảo Solomon nơi họ muốn loại bỏ một số cây lớn trong khắp các làng ở Quần đảo Solomon, đó là những gì tôi đã nghe. Tất cả dân làng tụ tập lại và nguyền rủa, nói mọi điều xấu trước những cây cối. Theo một số tài liệu, một số người cho biết là trong vòng một tháng hoặc khoảng một tháng, cây cối chết sạch, tất cả những gì họ làm là dân làng tụ lại với nhau và nguyền rủa, nói mọi điều xấu trước những cây cối. Nghe có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng sau đó là nghiên cứu được thực hiện bởi Masaru Emoto, nhà nghiên cứu về nước người Nhật Bản, mà tôi đã đề cập trước đó. Ông gần như đã chứng minh, cho thấy một số lời cầu nguyện có thể ảnh hưởng đến phân tử nước như thế nào. Trong Đạo Phật, chúng ta gọi là sự phụ thuộc lẫn nhau, mọi thứ đều phụ thuộc lẫn nhau, vì vậy nếu bạn đang tạo ra một năng lượng tốt đẹp nào đó, nếu bạn đang làm điều gì đó tích cực, nó ảnh hưởng không chỉ đến con người, nó ảnh hưởng đến cả phân tử nước và quần đảo Solomon, nó thực sự ảnh hưởng đến cả cây cối bên ngoài.

Nếu bạn từng đến thăm Tây Tạng hoặc Ladakh, bạn sẽ muốn tìm thấy nhiều ngọn núi nơi bạn có thể nhìn thấy, chẳng hạn như câu thần chú ‘OM MANI PADME HUM’, nó không giống như ai đó đã viết trên ngọn núi, nó được hình thành một cách tự nhiên, thật sự. Ví dụ như bây giờ chúng ta đang sử dụng Zoom hoặc như máy bay, bạn sẽ nghĩ gì trên một ngọn núi nào đó, nếu từ ‘máy bay’, nó xuất hiện như thể ai đó đã chạm khắc trên núi? Nhưng nó xuất hiện một cách tự nhiên, bạn sẽ nghĩ gì? Bạn sẽ giải thích điều đó như thế nào? Khi tôi nhìn thấy ‘OM MANI PADME HUM’ xuất hiện một cách tự nhiên trên mảnh núi, thực ra người ta phá núi làm đường, khi họ phá núi, giống như có vài tầng cao, họ phá như thế này, nên chỗ này ở giữa họ thấy câu thần chú ‘OM MANI PADME HUM’ này rất rõ ràng. Nhìn thoáng qua, bạn có thể cảm thấy như, “Ồ, có ai đó đã vẽ câu đó”, nhưng khi bạn nhìn kỹ, trông giống tự nhiên như là các hoa văn của … Ồ, nói theo cách này dễ hiểu hơn rất nhiều về điều này, nếu bạn chặt cây to, trong cây có các lớp và đường nét, hoa văn khác nhau. Nên chính xác giống như vậy, trên núi có những hoa văn khác nhau, tôi hoàn toàn đồng ý, nhưng nếu chỉ có ‘OM’, các hoa văn là ‘OM’ thì có thể hiểu được, nhưng nếu bạn thấy giống như ‘OM MANI PADME HUM’, khi tôi thấy điều đó tôi đã thật sự nói lại, tôi đã thực sự ngạc nhiên.

Điều đáng mừng là trong Đạo Phật có một phạm vi, có một không gian để phân tích. Tôi không nói rằng Đức Phật đã làm điều đó, tôi không nói rằng Đấng nào đó đã làm điều đó, tôi không nói về một số phép thuật, tôi đang nói về sự phụ thuộc lẫn nhau, kết quả và năng lượng có thể mang lại. Một số lời cầu nguyện có thể thay đổi các mô hình trong phân tử nước, điều đó đã được khoa học chứng minh, Masaru Emoto đã làm điều đó và kế đến ở Quần Đảo Solomon, họ thực sự nguyền rủa trước cái cây và sau đó cây chết dần. Vì vậy, với những lời cầu nguyện nào đó, không chỉ thay đổi thể chất mà còn mang lại một số thay đổi trong tâm thức của chúng ta. Cách nó mang lại những thay đổi là những lời cầu nguyện đó đóng vai trò như một điều kiện hoặc một sự tưới nước và sau đó tâm của chúng ta gần như là một kho chứa rất nhiều loại khác nhau của những hạt giống khác nhau của các nghiệp khác nhau về những hành động hoặc thói quen hoặc kinh nghiệm trước đây, cho nên những lời cầu nguyện như vậy có thể giúp nhiều hạt giống đó chín muồi. Vì vậy, đây là những điều mà tôi nghĩ nên chia sẻ và dĩ nhiên, hãy tích cực vì nó ở trong chúng ta, đừng tự phán xét bản thân vì bạn sẽ nhận được điều gì đó, đừng coi thường bản thân vì bạn đã làm sai điều gì đó.

Nếu bạn nghĩ rằng bạn đã làm sai điều gì đó là do một số cảm xúc tiêu cực mà bạn đã có ở trong bạn, thì hối hận là một điều gì đó tốt đẹp nếu bạn đang thực hiện các bước để cải thiện bản thân. Nhưng nếu bạn không có bước nào để cải thiện bản thân, thì hối hận chỉ là sự lãng phí năng lượng khiến bạn thật sự yếu hơn. Tôi đang nói bạn hãy hối hận, nhưng đồng thời hãy sử dụng năng lượng đó, sử dụng cấu nhiễm đó để cải thiện bản thân. Không có gì bên ngoài cả, không có gì mà bạn có thể cải thiện vô hạn, mọi thứ đều có giới hạn ở thế giới bên ngoài và không có gì đảm bảo rằng bất kỳ thay đổi nào bạn thực hiện bên ngoài có thể kéo dài, hãy thực hiện một số bước để có một số thay đổi trong bản thân bạn. Tôi không nói với bạn rằng bạn sẽ cô đơn khi bạn lớn tuổi hoặc 80 hoặc 90 tuổi, bạn sẽ cô đơn một mình, tôi không nói với bạn điều đó, bởi vì không ai đồng ý, dù cho đó là sự thật, ít nhất tôi có thể nói với bạn rằng khi bạn chết, bạn chết một mình.

Khi chúng ta rời khỏi thế giới này, chúng ta sẽ hoàn toàn bỏ mặc bản thân mình. Vì vậy, ngay cả từ quan điểm đó, nếu bạn đã rèn luyện tâm của bạn, nếu bạn làm cho tâm của bạn đủ mạnh, nếu bạn làm cho tâm của bạn tích cực hơn, nếu bạn rèn luyện bản thân để nhìn mọi thứ một cách tích cực, thì không chỉ giúp cho bạn vẫn bình yên và thư thái trong tình huống khó khăn, mà sẽ còn giúp bạn phục hồi sau nhiều rắc rối và vấn đề và bệnh tật chỉ cần luôn tích cực. Để trở nên tích cực, bạn có thể đã nghe nói về việc trở nên tích cực, nhưng khi hiểu rõ điều này, trở nên tích cực chỉ có nghĩa là giảm bớt những cảm xúc phiền não hoặc các tâm sở ảnh hưởng đến bạn theo nghĩa tiêu cực. Chỉ cần kiểm soát những cảm xúc tiêu cực đó, kiểm soát những tâm sở mang lại các kết quả tiêu cực và tiếp tục cải thiện và nâng cao những cảm xúc tích cực đó, những cảm xúc mang tính xây dựng đó. Đó là ý nghĩa của trở nên tích cực. Nếu bạn đang có sự đố kỵ ghen ghét, cái tôi, sự kiêu hãnh, tham muốn, tham luyến… đó là những thứ bạn phải thay đổi và cố gắng giữ như vậy, để chúng ta tích cực, hài lòng, yêu thương, nhân ái, tử tế hơn không chỉ cho người khác, nhưng cho cả bản thân.

Về tâm thức, cho dù chúng ta có tìm hiểu như là đến 50-60 năm vẫn là thời gian không đủ, và nhất là khi nói đến thế giới này. Mọi thứ đều là về tâm thức, chẳng hạn, dù bạn có học 10, 20, 50 năm đi chăng nữa thì vẫn là một cái gì đó mới mẻ để học. Nhưng để bắt đầu, tôi nghĩ đó là 12 buổi học, đưa ra một điều gì đó và tôi thực sự vui vì tất cả các bạn đã cùng tìm hiểu với nhau.

CÂU HỎI VÀ TRẢ LỜI

  1. Thưa Lama, cảm tính luôn mù quáng, vậy còn giác quan thứ sáu thì sao? Nó thuộc loại tâm nào?

Tôi đã thấy nhiều người nói về giác quan thứ sáu, tôi không biết giác quan thứ sáu là gì. Tất cả những gì tôi biết là có năm giác quan. Nhiều người nghĩ rằng giác quan thứ sáu giống như là cảm tính không phải là năm giác quan, tuy nhiên cảm tính chỉ là cảm giác tức thời xuất hiện trong tâm của bạn, thực sự đó là ý thức. Trong sáu thức, năm căn thức và ý thức, vì vậy giác quan thứ sáu không phải là một giác quan, mà nó là một tâm sở và đó là tâm sở cảm thọ, những cảm thọ bản năng, nên những cảm giác đó dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ. Chúng ta chắc chắn có những cảm xúc, đôi khi chúng ta có cảm giác về người này có thể sai, hoặc người này có thể đúng, hoặc người này có thể thực sự xấu hoặc tốt. Chúng ta có tất cả những cảm giác này dựa trên những kinh nghiệm trong quá khứ của chúng ta. Khi mới gặp một người, chúng ta có những cảm giác hoặc cảm nhận điều gì đó. Vậy, người đó ở gần bạn đóng vai trò như một duyên để kích hoạt một số trải nghiệm quá khứ trong tâm bạn, và bạn rút ra kết luận dựa trên những kinh nghiệm trong quá khứ đó, nên bây giờ bạn thực sự không biết loại trải nghiệm quá khứ nào bởi vì bạn không biết. Bạn có thể có một số cảm xúc tốt hoặc cảm xúc xấu và mọi người nói chẳng hạn “Giác quan thứ sáu của tôi nói thế kia hoặc nói thế này và thế kia, ồ, tôi sẽ đưa ra một số quyết định”. Vậy, tôi sẽ nói rằng điều đó là hoàn toàn ngu ngốc để thừa nhận, để dựa vào giác quan thứ sáu đó. Nó có thể đúng nhiều lần, nhưng nó cũng có thể sai, giống như bạn đang ở trong một căn phòng không thấy gì cả, như bạn đang ở trong bóng tối và bạn nhặt một thứ gì đó trên cái đĩa và bạn ăn, có thể là bất cứ thứ gì, ăn thứ gì đó trong bóng tối là không có sáng suốt khi bạn không biết mình đang ăn gì.

Cũng giống y như vậy, khi bạn nhìn thấy một ai đó, khi bạn gặp phải tình huống như vậy và khi đó bạn có giác quan thứ sáu hoặc có thể là ý thức là những cảm giác, chẳng hạn, ‘dường như điều gì đó’, bạn không nên dựa vào những cảm giác đó, hãy giữ lại. Và khi tôi nói rằng bạn không nên dựa vào những cảm giác đó, tôi không nói về việc chỉ cần tránh cho bản thân bạn khỏi cái nhìn một cách tiêu cực, nhưng bạn cũng có thể tránh cho bản thân  mình khỏi cái nhìn một cách tích cực,hãy có cả hai cảm xúc lẫn nhau. Ý tôi là khi chúng ta nói về việc không để có một cảm xúc xấu, tiêu cực, bạn cũng không nên tin tưởng ngay lập tức. Hãy giữ lại, nếu bạn thấy có lý do thì dựa vào đó mà tin tưởng hoặc có thể chỉ cần rút lại.

Vậy câu hỏi đặt ra là về giác quan thứ sáu nó thuộc loại tâm nào? Đúng vậy, nó chỉ là ý thức. Tâm thức: căn thức và ý thức, nên câu hỏi của bạn về cơ bản có phải là căn thức hoặc có phải là ý thức hay không. Đây là thức thứ sáu, chỉ có sáu loại tâm: năm thức và một tâm thức.

  1. Thưa Lama, nếu chúng ta có nhiều loại tâm, làm thế nào chúng không bị mất đi với cái chết? Tất cả những tâm đó vẫn tiếp tục trong trạng thái trung gian và trong các kiếp sau?

Bạn thấy đó, vấn đề là khi chúng ta chết, cơ thể có thể bị hủy hoại, cơ thể có thể bị đốt cháy hoặc những người khác nhau làm những việc khác nhau với cơ thể, cơ thể còn lại. Nhưng lý do tại sao những tâm này không bị hủy hoại là bởi vì chúng không có hình tướng, chúng là vô hình tướng, nên không có lửa hoặc không có gì có thể làm tổn hại đến tâm. Đúng là tâm thức hòa tan thành tâm vi tế, vi tế và vi tế, rồi đi ra khỏi cơ thể. Vì vậy dấu ấn của tâm thức để lại trong tâm, và khi nhân duyên khởi lên, tâm thức đó sẽ kích hoạt.

Tất cả những tâm đó vẫn tiếp tục trong trạng thái trung gian và trong các kiếp sau. Hoàn toàn, mỗi một tâm đều chuyển thành hạt giống, đi vào tâm vi tế hơn và vi tế hơn và tâm rất vi tế, nên tâm vi tế đó đi ra khỏi cơ thể chúng ta, rồi nhập vào tử cung và sinh trở lại. Tâm vi tế đó trong trạng thái trung gian 49 ngày có một cơ thể và sau đó một số tâm thô sẽ kích hoạt tại một thời điểm.

  1. Thưa Lama, khi chúng ta tái sinh, tại sao chúng ta không tiếp thu những ý nghĩ đó với chúng ta mà chúng ta đã có trong kiếp trước?

Có rất nhiều trường hợp người ta nhớ lại tiền kiếp của mình, có rất nhiều đứa trẻ thậm chí ngày nay ở Ladakh đã đưa cha mẹ của mình đến xem ngôi nhà của kiếp trước của chúng ở một số ngôi làng khác nhau. Trong ngôi làng nơi tôi sinh ra, có ít nhất năm hoặc sáu đứa trẻ như vậy, ba hoặc bốn đứa trẻ ở tu viện nơi tôi tu học ở Ladakh. Khi chúng ta chết, tất cả tâm thô hòa tan vào trong tâm vi tế, nên tâm thức thô cần thời gian để kích hoạt với điều kiện. Đây là lý do duy nhất nếu không, dĩ nhiên, là chúng ta có thể nhớ được mọi thứ và dĩ nhiên, khi học trở nên dễ dàng hơn thì rõ ràng là những người đó từng học Phật học trong kiếp trước, kiếp này sẽ dễ dàng hơn nhiều. Có rất nhiều nhà sư có thể học Phật học dễ dàng hơn nhiều nếu kiếp trước họ là một nhà sư.

  1. Tôi có thể lọc những suy nghĩ đó nếu tôi muốn không?

Vậy, hãy cố gắng phân tích suy nghĩ nào tích cực và suy nghĩ nào tiêu cực và tích cực thì bạn có thể rèn luyện bản thân nhiều hơn và tiêu cực thì bạn có thể tiếp tục giảm bớt hoặc loại bỏ chúng, vì vậy đây là cách bạn có thể lọc những suy nghĩ hữu ích.

KẾT THÚC.

Với điều này, tôi muốn kết thúc buổi học hôm nay, buổi học tiếp theo chúng ta sẽ nói và chúng ta sẽ quyết định và sau đó chúng ta sẽ tiếp tục đăng trong nhóm. Vì vậy, cho đến thời điểm đó, chân thành cảm ơn các bạn, tôi chúc mừng tất cả các bạn đã hoàn tất khóa học. Tôi thực sự rất vui và tôi cho là nhóm của chúng tôi sẽ sớm gửi chứng nhận về khóa học. Vì vậy, tôi thực sự rất vui, rất mong được thấy bài 12 buổi học sẽ được gộp lại. Tôi sẽ tìm cách kiểm xem có điều gì cần chỉnh sửa, như vậy có thể trong tương lai, nếu có ai muốn xem các buổi học, họ có thể xem qua, âm thanh, video hoặc bài viết.

Vì vậy, cảm ơn bạn rất nhiều và hẹn gặp lại tất cả các bạn trong thời gian sớm nhất.